Điều quan trọng là bạn đừng quá bận tâm về việc rút lui. Thế nhưng thích hay không thích thì chúng ta cũng thử nghiên cứu và đánh giá nó xem sao. Vì sao như vậy? đối với một người kém cỏi, nhút nhát thì một cuộc phỏng vấn có thể là một nỗi đáng sợ.
Chính nhờ điều này ông đã gây một ấn tượng mạnh. Buổi sáng hôm sau, sếp Colonel Frank Katzentine gọi tôi lên văn phòng ông ấy và cho tôi một trận bão lửa. Anh có một câu nói nổi tiếng: Câu chuyện chưa bao giờ được viết thì không thể viết hay hơn.
Còn bây giờ thì: Đừng ngủ gục! Đừng ngủ gục! Tôi cứ gật gù ngó đi ngó lại cái đồng hồ xem đã tới 9 giờ 30 chưa. Đặc biệt, Bob rất ghét cái cách đi đến thỏa thuận bằng những lời đe dọa, chẳng hạn như là: Nếu các ông không chấp nhận những điều chúng tôi muốn, chúng tôi sẽ cho các ông biết tay!. Cha sẽ níu tay tôi lại, mua cho tôi những que kem đang bốc khói và không quên dặn tôi rằng: Về nhà con đừng nói với mẹ nhé! Mẹ sẽ rầy ăn kem như thế thì làm hỏng bữa tối đấy.
Cuối cùng thì có một người gọi Jack lại, ông Pickering, chủ một cửa hàng tạp hóa. Sau đó, anh ta qua đời. Có một phương pháp cực kỳ hiệu quả: Bạn hãy nhờ một người nào đó đóng vai người phỏng vấn, còn bạn thì tập trả lời.
Và khi đó ta sẽ bắt bỏ dĩa từng chiếc một. Percy làm điều này dễ dàng vì đây chính là phong cách của ông. Đáng nói là những điều ấy tất cả chúng tôi đều biết, thế mà qua cách nói của George chẳng ai thấy nhàm chán.
Tất cả những điều trên cho thấy rằng chúng ta đã đi qua một chặng đường dài đấu tranh tư tưởng. Hài hước là một yếu tố luôn được hoan nghênh, trừ những trường hợp đặc biệt như thông báo chiến tranh hay một căn bệnh hiểm nghèo nào đó. Ông không làm nghiêm trọng hóa những vấn đề vốn đã phức tạp.
Trò chuyện trong những bữa ăn tối thân mật đối với tôi dễ dàng hơn nhiều. Lần thứ hai quay trở lại tiệm tạp hóa của ông Pickering, Jack đã thành công. Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả.
Có thể bạn không bao giờ muốn rơi vào tình trạng thất bại giống như hoàn cảnh của Tommy Lasorda. Ban nãy tôi đã quá căng thẳng, mà không hiểu sao cái miệng của tôi khô như bông vậy… Cho nên… Cho nên ông giám đốc vừa mới đá sập cánh cửa cái rầm và quát rằng: Đây là nghề phát thanh. Họ không hiểu sao chàng phát thanh viên mới này lại quá ngây ngô đến thế.
Đây không phải là một cuốn sách nhằm bổ sung vốn từ của bạn hay giúp bạn nói theo ngôn ngữ tiếng Anh của Larry King. Bob có hai người bạn thân trùng tên Larry, và tôi là người bạn Larry thứ hai của anh ấy. Tôi phải làm gì? Một danh sách dày đặc câu hỏi đành xếp xó.
Đừng nhìn vào bức tường hay nhìn ra ngoài cửa sổ. Ví dụ, bất cứ công ty nào cũng thích được hỏi về tầm quan trọng trong những chiến lược của họ. Anh ấy đến chương trình của tôi vào một buổi tối, rồi làm cho tôi đêm đó cứ trằn trọc mãi.