- Vậy thì có thể đem bán cho một hãng xe được. Tôi đã chứng tỏ rằng ông ấy lầm. Rút cục là ông không nặn được của tôi đồng nào hết, vì tôi bỏ ra đi, tởm cho cái lòng tham của ông.
Bà nói: "Tôi ăn cơm tháng tại một khách sạn gần nhà và họ cho một người hầu gái đem lại nhà tôi. Ông ta bằng lòng liền. Xin bạn nhớ rằng người viết bức thư đó làm trọng mãi (mua bán chứng khoán) ở thị trường chứng khoán Nữu Ước một nghề khó tới nỗi 100 người thì có 99 người thất bại.
Trong những kỷ niệm êm đềm nhất của tuổi thơ, tôi còn nhớ đến con Cún của tôi, một con chó nhỏ, lông vàng, đuôi cụt mà cha tôi mua cho tôi có năm cắc. Trong 4 năm, ông dò xét đời sống giữa vợ chồng của 200 người, 100 người đàn ông và 100 người đàn bà. "Vả lại, còn mất cái lợi này nữa.
Tôi nói với ông rằng ông đã chỉ bảo với tôi rất nhiều, và tôi nghe nói mà mê. Nhưng họ mắc phải cái lỗi thông thường là chỉ nghĩ tới cái họ muốn. Bạn hãy tự nhắc luôn luôn rằng: "Hạnh phúc của ta, sự thành công của ta, danh vọng tiền của của ta phần lớn đều do sự khôn khéo trong khi giao thiệp với người mà có".
Tôi muốn vượt lên trên bọn đó. Bạn hoài nghi ư? Càng tốt! Tôi yêu những người hoài nghi. Một lần tôi chạy lại bảo một người lính rằng có đám cháy, nhưng người đó uể oải trả lời rằng đám cháy không phải ở trong khu của y.
Tôi không đả động gì tới tiền mướn nhà hết. Tôi lại đây không phải vì điện đâu, mà chỉ vì muốn mua của bà vài cái trứng gà thôi. Vậy thì làm sao kiến thức hẹp hòi của mày có cơ hội mở mang được".
Những tai họa đó có thiệt hay tưởng tượng cũng vậy, loài người bao giờ cũng thích được người khác thương tới mình: Vậy muốn cho người khác theo ý mình, ta nên: "Tỏ rằng ta có nhiều thiện cảm với những ý tưởng cùng ước vọng của họ". Người da đen làm bồi phòng cho ông, viết một cuốn sách nói về đời tư ông, trong đó có câu chuyện lý thú này: "Một hôm, nhà tôi hỏi Tổng thống về loài chim đa đa mà nó chưa từng thấy bao giờ. Cả ngàn lính đào ngũ.
Ông Mahomey bèn cho thợ khởi công. Ông ấy tả cho tôi nghe một cuộc thí nghiệm mà ông đã làm. Những thợ mỏ trong Công ty Nhiên liệu và Kim thuộc ở xứ Colorado - do ông Rockefeller giám đốc - quyết liệt đòi tăng lương.
Bà ta hé mở cánh cửa rộng thêm chút nữa rồi nhìn chúng tôi từ đầu tới chân, với một vẻ nghi ngờ. Nó ở trong kịch Hamlet, hồi V, màn II. Sự vội vàng tự buộc tội của tôi đã làm cho ông chưng hửng, hết giận.
Bức thư thường lắm, phải không? Vậy mà nó "mầu nhiệm" lạ lùng. Duvernoy, một trong những nhà làm bánh mì lớn nhất ở Nữu Ước. Xin các bạn để ý rằng tôi không hề xin giảm giá nhé.