Bà có biết ta là ai không? Ta là hiệp sĩ Nott đây. Sid cần nước cho mảnh đất của mình, nhưng nếu chàng ở đây lấy nước suốt cả ngày thì sẽ lại đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp ấy. Ngày cứ tàn dần nhưng vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra.
Chỉ có cách làm như vậy ngươi mới biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không hề mọc ở đây. Mọi việc cứ ngày càng tệ đi cho tới ngày hôm nay. Hàn Quốc, Đài Loan và đang lan tỏa nhanh chóng sang các quốc gia, châu lục khác những tháng đầu năm 2005.
Good Luck - Bí mật của may mắn - là cuốn sách nổi tiếng và độc đáo nhất được Nhà xuất bản Jossey-Bass xuất bản ngày 1/9/2004. Cậu chuyện cậu kể đã đến với tôi bởi vì tôi đã đi tìm nó, dù tôi không ý thức là mình đang làm như vậy. Tôi sống nhờ vào số tiền mọi người thưởng cho khi làm giúp họ những công việc lặt vặt.
Như vậy, họ chỉ còn có năm ngày để tìm ra Cây Bốn Lá thần kỳ đó. Sao ngươi lại còn có thể trông mong một cây bốn lá nào mọc được trên những hòn đá này nhỉ? Chắc là ngươi mất trí rồi. Chỉ còn một ngày nữa thôi.
Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây. Chỉ còn ba ngày nữa mà thôi. Một số khác đề nghị tổ chức cuộc truy lùng kho báu hay đi săn thú dữ.
- Đừng quên rằng mi đã hứa với ta rồi nhé. - Anh đúng là một Hiệp Sĩ Chân Chính mà tôi ước ao được gặp! Hãy giữ thanh kiếm này - nó sẽ giúp anh luôn có được sức mạnh và niềm tin! Và hãy giữ lại cho mình một cây bốn lá. Nó sẽ không bao giờ mọc trong khu rừng này.
Ông thở phì phò tức giận: Bỗng nhiên một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt khắc khổ của Jim. Không một giây lãng phí, Sid liền leo lên lưng ngựa.
Nhưng điều thật sự đáng nói là những hạt giống này không chỉ rơi xuống nơi Sid đứng mà nó vương vãi khắp nơi trong khu rừng Mê Hoặc, bay vào từng hang cùng ngõ hẻm của khu rừng rộng lớn, bạt ngàn này. Khi đưa ánh mắt nhìn sang người đối diện, cả hai chợt thấy có điều gì dường như quen lắm, gợi lên từ rất xa xăm nhưng cũng thật gần gũi. Sid vẫn còn chưa hết bàng hoàng khi được chứng kiến cảnh tượng thật kỳ lạ đó thì lại thấy bối rối trước vấn đề mà mình vừa gây ra cho Bà chúa hồ.
- Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch? Tôi nghĩ là cậu cũng biết tôi không có đủ tiền để đi học. Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi.
Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. Anh không thể nhận ra rằng mình cần phải làm một cái gì đó, vì thế Nott trở nên vô cùng khốn khổ. - Tôi không còn biết phải làm gì nữa.