Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết. Nhưng giấc mơ không phải lúc nào cũng tử tế, ngây thơ. Bạn vội lén lút mang sang đưa cho bác.
Cũng có thể làm cho nó rối rắm thêm. Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình. Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác.
Tôi chốt trong, không thưa. Màu mận đương độ chín. Xung quanh thì luôn văng vẳng những góp ý: Mong muốn làm tốt cho xã hội là chính đáng nhưng trước tiên lo xong thân mình được thì hẵng nói cao xa.
Với cái mà họ có trong tâm hồn, bạn nghĩ phần đông sẽ không coi thường bạn nếu có đủ dữ kiện. Hót nhiều cũng không hay lắm. Bấm vào và bể bắt đầu sục, nước cuộn lên như trong siêu nước sôi.
Riêng nó vẫn chịu định luật về trọng lực của địa cầu. Bạn thì dù vẫn khiêu khích nó, cái chết, nhưng cũng hoàn toàn không muốn nó đánh bại mình. Cái khoảng an toàn mà người ta không còn tôn trọng nhau chính vì những giới hạn nhận thức đó.
Ông bà thì đã có người giúp việc và con cháu khác nữa. Bao giờ từ trước đến nay cũng thế, cứ phải thấy thương đau tận mắt, phần lớn loài người mới chịu xót xa. Hoặc không thoát ra khỏi ý tưởng các bức tranh trước của bản thân.
Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi. Em muốn sinh ra một đứa trẻ để anh viết về nó. Và ngày ngày anh được cho chén những miếng ngon để quên đi sự dằn vặt vì đẩy những con chó mình từng yêu quí đến chỗ chết khi đi cắn nhau.
Chẳng vay chẳng nợ ai trên đời cả. Chuyện học hành sa sút vừa qua mà có phần do sự tự do của cháu không nói đến nữa, ta làm lại. Để chúng lúc nhúc, lên men khá khó chịu.
Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được. Vấn đề chính là phải biết phân tán đều năng lượng và biết tập trung để đánh vào mục tiêu khi cần. Nhưng khi bằng tuổi nó, tôi hiểu biết và tinh tế hơn.
bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế. Trước đây, nếu bạn đột ngột bỏ đi thì mọi người sẽ lại huy động lực lượng tìm cho bằng được, rồi chắc sẽ họp gia đình và tổng phê bình. Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ.