Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt. Chàng mệt và ngủ say đến nỗi con cú của mụ ta phải rúc lên ba tiếng mới lám chàng tỉnh giấc. Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn.
Tất cả các hiệp sỉ đều biết rằng điểm cao nhất trong khu rừng Mê Hoặc chính là Núi Mẹ, nhưng khi Sid đến được Núi Mẹ thì chàng mới nhận thấy độ cao kinh khủng của nó. Khi nhận thấy thần Gió đã dần lặng im tiếng hú, chàng vội lên tiếng bày tỏ lòng biết ơn chân thành của mình: Chỉ mấy mét đất trong cái khu rừng rộng lớn này thì cũng giống như một cơ hội trong hàng tỉ cơ hội khác.
Sequoia là cây mọc đầu tiên ở khu rừng này, vì thế nên bà đứng sừng sững ngay giữa rừng. - Xin ngài đừng tức giận! Có phải là ngài nói rằng chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này phải không ạ? Còn sống - còn hy vọng.
Nếu nhổ nó lên thì chàng sẽ chết. Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Bà có biết ta là ai không? Ta là hiệp sĩ Nott đây.
Sự sợ hãi mong muốn của anh cuối cùng đã được khẳng định: "Ta sẽ không bao giờ gặp may mắn. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất.
từ cách đây năm mươi năm vẫn không thay đổi chút nào. Sequoia bắt đầu lắc lư thân hình vĩ đại của mình, cất lên tiếng nói nặng nề: Chúng đổ xuống ào ạt, không chỉ một hạt mà vô số kể cứ như trận mưa xuân vậy.
Vì nếu biết trước sự thành công và may mắn luôn đến với mình, thì tôi sẽ không có cơ hội khẳng định hay thử thách nữa. May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó". Thực ra trong lòng Nott rất oán hận Merlin vì anh nghĩ mình đã bị gạt suốt mấy ngày qua.
một cây bốn lá may mắn đang dần nảy mầm. Thôi, ngươi hãy đi đi và chớ đánh thức chúng dậy nữa. Sau tất cả những gì chàng đã đạt được thì thật vô nghĩ khi không đi hết con đường đã chọn.
Tôi sẽ không làm ồn đâu. Giờ thì điều kiện đất đai đã khác rồi. Và cơ hội thì luôn luôn có sẵn cho mọi người.
Sáng sớm hôm sau khi vừa tỉnh giấc, Nott - hiệp sĩ khoác áo choàng đen - đã sẵn sàng bắt đầu cuộc tìm kiếm của mình. Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Khi ngựa chạy, cây kiếm đã tạo nên một đường cắt sâu.