Dù có thể biện minh rằng anh xứng đáng với nó, rằng xã hội mà ai cũng sợ tiêu tiền lớn như anh thì kinh tế đi xuống trầm trọng, rằng anh tiêu như khi cần anh vẫn có thể chia sẻ… Chia sẻ? Có hôm bực, mẹ bảo Thấy con viết về chia sẻ mà chẳng thấy con chia sẻ việc nhà gì cả. Nhưng chắc chắn nó sẽ làm những trái tim biết rung động rung động. Thi thoảng chúng bay rợp trời.
Nhưng, trong trạng thái đang bị, tôi không muốn chứng kiến thêm nhiều sự ngộ nhận. Bố xuống đường đi bộ về trước. Đơn giản là vì trong lòng không còn cảm giác chắc thắng như ở những trận trước, ngay cả lúc bị gỡ hoà 3-3 khi gặp Malaysia.
Vận động điên cuồng và đầy khao khát. Nó cũng như tình yêu thương. Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi.
Khỉ thật! Hai tiếng nữa tôi đã làm gì? Chắc vẫn thế! Thế là thế nào? Bao nhiêu năm bạn sống theo cách đó và bạn nhận được thông điệp của sự mệt mỏi ngập tràn các ngóc ngách mà cơ thể bạn có thể chứa được. Bác đã ra tay thì bật dậy nào.
Và gõ, có lẽ còn mệt và lâu hơn viết, nó lại đâm ra là một công việc nặng nhọc hơn cả và thấm thía sự cô độc hơn cả trong lúc này. Và chết đi khi chưa kịp hưởng thành quả. Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn.
Cái gì đời lấy đi, cứ để đời lấy đi. Thay vì bắt chước cá tính của một số người: Tôi viết chỉ để phục vụ tôi. Có phải em đang muốn nói anh câm đi?
Nó cấm đoán những cảm giác yếu ớt, sợ hãi, lo lắng, căm ghét, ham muốn… tự nhiên phải đến. Cuộc sống luôn cho tôi chỗ để sinh tồn. Nhưng họ không cũ lắm.
Nhưng trong chủ thể, sự mặc cảm mơ hồ này vốn là một cảm giác nội tại tự nhiên. Mướt mồ hôi để quên đi niềm trơ cứng ở xó lớp. Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng.
Họ sẽ chọn một thế giới hòa bình chứ, tất nhiên. Cớ gì mà không dám nói. Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường.
Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất. Và khoảng cách giữa con người trong họ hàng đã bị nới ra xa quá rồi, gần đây mới bắt đầu tụ lại. Trong định kiến về trách nhiệm, trong hưởng lạc vô độ.