Hãy hỏi ta điều ngươi muốn biết rồi hãy đi đi. Anh tự nhủ đó không phải là sự thật. Nó cũng giúp nhiều người tìm được người mà họ hằng mơ ước.
Họ tìm kiếm những người giúp họ tái khẳng định những suy nghĩ yếm thế của mình. Trên đường, Nott gặp không biết bao nhiêu sinh vật kỳ lạ mà chỉ có thể được tìm thấy ở khu rừng Mê Hoặc nhưng anh cũng chẳng buồn để mắt tới. Chàng tiếp tục công việc tạo dòng nước cho đến tận chiều tối.
Sid xuống ngựa chậm rãi tiến lại gần hồ. Nói cho cùng thì mọi việc cũng đâu có dễ dàng gì. Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn.
Chúng chia cho nhau từng hòn bi, miếng bánh và lũ trẻ trong khu phố chẳng thể nào dễ dàng bắt nạt được chúng vì bất cứ ai "đụng" tới đứa này là đứa kia sống chết xông ra bảo vệ bạn hết mình. Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn. Chúng đổ xuống ào ạt, không chỉ một hạt mà vô số kể cứ như trận mưa xuân vậy.
Ngượ lại, lần gặp gỡ này của chúng ta chứng tỏ với tôi một điều rằng tôi cũng có thể làm được như Sid. Nhưng sau những lúc như vậy chàng luôn tự nhủ: mình đã làm những việc nên làm, điều này còn quan trọng hơn việc liệu chàng có may mắn chọn đúng chỗ hay không. - Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa.
Ta đang cố nhớ lại đây. Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng. Chàng điều khiển con ngựa bạch mã chạy từ từ về nơi có mảnh đất của mình.
Tuy nhiên hôm nay ta sẽ đưa ra một thử thách khác còn khó khăn hơn nhiều. Các người phải băng qua mười hai ngọn đồi mới đến đó được. Nếu bạn TRÌ HOÃN việc tạo ra những điều kiện mới thì may mắn có thể sẽ không bao giờ đến.
Người có thể nào dành chút thời gian để nói chuyện với con không? Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng. Hãy cắt bớt những nhánh cây chết và lá khô đi.
Khi anh vừa đến được lâu đài, nó đổ sụp xuống lăn ra chết. Còn những cây bốn lá may mắn tôi nhờ ông chuyển đến những con người từng bất hạnh, khổ đau nhất trong vương quốc này, những người biết quên mình cho hạnh phúc của người khác. Thế ngày mai chàng sẽ làm gì đây? Biết đâu còn có những việc rất cần thiết mà chàng chưa làm thì sao? Chàng đã làm việc suốt đêm để dự phòng cho điều đó.
Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. Sid còn thông minh hơn cả Morgana. Và tôi cũng đã chứng kiến sự hiệu nghiệm của nó ở không biết bao nhiêu người.