Nện Gái

Cháu gái ngoan giúp chú được xả tinh sau nhiều ngày bức bối

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tuổi phát dục đâm không bình thường… Tôi là một đứa trẻ ngoan mà. Cả nhà mong bác bỏ, cũng vì sức khoẻ của bác.

    Lần sau con đi đâu phải xin phép các bác. Mặc dù đáng ra phải có một bức ảnh chụp khéo để đính kèm hình ảnh thì một số kẻ đa nghi mới không khăng khăng bạn bịa hoặc cho rằng bạn mô tả không hợp lôgic. Chỉ là chuyện phiếm thôi.

    Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ. Những con vật, những con người tự tử nhiều quá. Còn bao nhiêu cái để khám phá.

    Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới. Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn). Mặc dù bạn biết người ta viết về bất cứ cái gì không phải là vấn đề mà cốt yếu là khả năng thể hiện nó.

    Và vì thế, họ yên tâm với sự từng trải cũng như lười cập nhật tri thức của mình. Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười. Chuyện này chả cần thanh minh làm gì.

    Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ. Đàn ông không hướng tới nó thì chẳng bao giờ đàn bà, trẻ con đỡ khổ. Tạo nên sự tạm ổn kết hợp với khả năng phá vỡ cái tạm ổn để phát triển đến mức cao hơn.

    Lần đầu tiên ông không phân tích nỗi buồn của mình. Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được. Giữa những khoảng ấy là thời gian trống.

    Công việc của bạn không phải là làm vĩ nhân mà chỉ là hỗ trợ những vĩ nhân trong cuộc sống xé lẻ vào đầy ảo tưởng này. Để không khóc, phải cười thôi. Và cũng như bà nội tôi, chả để ai bắt nạt.

    Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Từ ấy, tôi không bao giờ muốn có lại cảm giác sững sờ và buồn nôn đó). Không, tôi không cần biết.

    Tôi biết làm thế nào khi tôi muốn hít thở khí trời. Con đi đâu? Tôi: Cháu đi mua sách. Hồi đấy em vẫn thường nhìn anh và mỉm cười như lúc này.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap