Điều này không những tạo điều kiện cho họ trở nên giàu có, mà qua đó tôi có thể kiếm thêm nhiều vàng cho mình. - Cháu nghĩ ta đang lừa gạt cháu ư? – Ông Algamish nói tiếp – Nhưng thật ra ta đang trả công cho cháu gấp ngàn lần so với công sức mà cháu đã bỏ ra đấy, nếu cháu đủ thông minh để nắm bắt chân lý ta vừa nói. Chỗ ở mới của ông khá tốt.
Rượu của ông ấy rất thơm và ngon. Arkad có một nguồn thu nhập dồi dào nên cái túi của ông ta vẫn luôn đầy ắp, cho dù ông ấy tha hồ chi tiêu. Số hàng hóa còn lại quá kém chất lượng, khách hàng không muốn ghé đến cửa hàng nữa.
Ngoài ra, ông ấy còn hối thúc ông phải đi đến nhiều nơi để bán hàng và kiếm nhiều tiền h Người vay tiền cho biết là từ mười đồng đầu tiên, đến lúc đó người nông dân đã có được ba mươi đồng rưỡi, bao gồm cả vốn lẫn lãi. Theo sự sắp đặt như thế, chắc chắn rằng người chơi bao giờ cũng thua.
- Người đến từ Syri đứng dậy. - Vậy thì hãy tìm cơ hội chứng tỏ bản lĩnh của mình đi. Cháu thấy đấy, chính trong thời kỳ bi đát nhất của cuộc đời, công việc vẫn luôn chứng tỏ là người bạn tốt nhất của ông.
Nhưng Tarkad im lặng không nói gì, và anh nghĩ mình cũng chẳng có điều gì để nói cả. - Ông không nên lệ thuộc vào ông chủ của ông mãi như thế. Arkad không chỉ được mệnh danh là người giàu nhất ở thành Babylon, mà còn được mọi người ngưỡng mộ bởi tính tình hào phóng và cởi mở.
Mặc dù cho họ vay không nhiều hơn một hào, nhưng tôi cũng lấy một vật gì đó để làm bằng chứng. Tôi từ phương xa tới, đang định sáng mai đem đàn cừu này vào thành để bán, nhưng vừa rồi tôi mới nhận được tin người vợ yêu quý của tôi hiện nay đang lâm bệnh nặng ở nhà. Ông biết anh ta từ hồi còn ở Harroun.
Rồi chúng ta trưởng thành và tự lập để nuôi sống bản thân, gia đình. Tuy nhiên cũng có một số người đã bắt đầu nhận ra nhiều điều mới mẻ từ buổi chuyện trò trên. - Đây là con bọ có nguồn gốc từ Ai Cập.
Những lời nói của người bạn đến từ Syri quả thật rất sâu sắc. Nó không giống như cảnh vật hàng ngày mà chúng ta thường thấy. – Ông Algamish tươi cười đáp lại.
- Trước kia, cháu đã không nhận thức đúng về con người của ông cháu. Nhưng chưa bao giờ thần thánh cho tôi thỏa nguyện cả. Đối với những người thân và ngay cả nô lệ trong nhà, Arkad thường ban tặng rất nhiều tiền bạc, nên họ sống khá sung túc và thoải mái.
Bởi vì, trên ngực anh ta có xăm hình con rắn biển khá lớn. Thật đáng thương thay cho những con người sống kiếp đọa đày đó, Kobbi ạ! Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”.