Khi con người sinh ra thì xã hội đã hình thành. Dù như thế có nghĩa là lớn đầu rồi mà tôi vẫn chẳng tàn nhẫn được mấy. Để cháu ăn cơm xong em bảo cháu lên.
Tôi khóc vì tôi cũng chẳng ham gì danh hiệu đàn ông chân chính. Ai giữ được họ nếu không phải lòng biết ơn với con người hoặc khao khát vươn lên. Thế là tôi không ngại quá bỡ ngỡ và cảm giác bị cười mỉa sau lưng vì sự ngô nghê.
Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi. Có những việc để cứu rỗi thời đại này thì đòi hỏi trong hàng ngũ người tài phải xuất hiện nhiều thiên tài, và trong hàng ngũ thiên tài phải xuất hiện siêu thiên tài. 000 đồng, bớt 1000 còn 34.
Cả nhà bảo: Trật tự ở Hà Nội làm tốt hơn. Bao người làm được sao mi không làm được. Hai bên dè chừng nhau.
Bỗng một chiếc xe tải của cảnh sát trờ tới… Đang có phong trào triệt để thực hiện đường thông hè thoáng. Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé. Con nghe lời bác nào.
Dù lúc này mắt không có nước. Hoặc phải tìm cách thay đổi xu hướng xấu. Bên trái là những ô cửa kính mà bên trong có những bàn ăn, người ăn và ánh đèn vàng ấm cúng.
Một vài người cùng đội bóng, một vài người lạ. Phần còn lại của cái đèn là tính từ hông xuống có thể gọi là chân. Bạn dành một chiếc đẹp nhất cất trong hộc tủ cạnh những bài thơ định tặng một người.
Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con. Để không bao giờ khuỵu xuống cả. Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu.
Cậu em người quen ấy đến đó thường xuyên. Không chung chung như những nhà mị dân. Mẹ, tôi và một người quen.
Sao không thử ví ngược lại họ với công việc của ta. Nhưng trên vỉa hè, có tấm biến Xin quí khách vui lòng để xe lên vỉa hè. Tôi không tự hỏi giờ này ở nhà bác mọi người không thấy tôi về sẽ làm gì.