Tôi chưa làm thế bao giờ. Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức. Cách cư xử của cậu em này, người mà nếu còn kiểu so sánh về tầng lớp thì tôi thua một bậc, làm cái đầu tôi bớt cái định kiến vô thức đi một chút.
Nhưng chưa hết giờ ngủ trưa. Nhưng không hiểu một điều là tuổi trẻ không thích nhiều lời. Thôi được, bạn chấp nhận chung sống với nó như chung sống với những cơn đau.
Cả nhà mong bác bỏ, cũng vì sức khoẻ của bác. Tí nữa thì bạn bảo không và rơi vào cuộc tranh luận chắc chắn thua. Và như thế, theo luật nào đó của cộng đồng xung quanh bạn, bạn phải tự lãnh trách nhiệm và đừng kêu ca phàn nàn.
Chà, bạn múa may quay cuồng một lúc, thằng cướp văng ngay xuống hồ. Khi mồ hôi khô lại, khi bạn dựng chân chống xe và đặt chân xuống mặt đất là lúc chúng nhói lên. Hoặc… Nói chung vậy thôi.
Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng. Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa. Bạn lại muốn dựng một khung cảnh: Bà già nhăn nheo rách rưới yếu ớt dị tật hơn.
Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương. Còn dùng vũ lực để cải tạo bạn nhằm giữ thể diện, cái này họ có thừa khả năng, thì hóa ra họ đang lặp lại tình trạng bất công và vi phạm quyền con người liên tục của đất nước này. Tua nhanh thôi, mệt rồi.
Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời. Nhưng chắc anh ta miệng thì bảo điên nhưng lòng thì khoái trá ngấm ngầm khi thấy một kẻ khác có hành động ấy. Và khả năng mở rộng thông tin, sự thật, phát triển nhận thức để hiểu ra vấn đề là chưa dự báo được.
Nên dù lười, hắn vẫn phải cố mà chăm. Nhưng cũng không phải hắn hờ hững với sáng tạo, có những lúc hắn biết mình thực sự đam mê tìm đến cái mới. Nhưng không hướng tới nó thì tôi lại thấy mình hèn hạ.
Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ. Cả nhà bảo: Trật tự ở Hà Nội làm tốt hơn. Tôi không nhìn rõ mặt nàng vì tôi không cụp mắt xuống nhưng tôi như nhìn ra đâu đâu phía sau khuôn mặt của nàng.
Những ước mơ của anh cũng là ảo ảnh. Nó muốn khám phá tôi. Luyện trí nhớ là thế nào? Là nhớ ra vì sao bạn không được viết hoặc không viết được.