Tôi sẽ mất vị thế trước nhóm trí thức này. Này Phil, hôm nay bao nhiêu độ nhỉ?, Anh thấy có nhiều người ngoài phố không hay vắng vẻ?, Nhiều cửa hiệu mở cửa chưa?, Anh có dừng lại ăn sáng không?, Ăn ở đâu?, Ăn gì? Nếu Dale Carnegie vẫn còn sống đến ngày nay, ông ấy và tôi sẽ bất đồng với nhau về Mẹo nhỏ tới.
Trong khi một người nào đó đang nói, tôi chợt nhìn thấy khuôn mặt của Thuyền trưởng Accornero. Hãy tiến nhanh về phía nó với vẻ thích thú. Các đại biểu tham dự hội nghị không thể giữ được tình trạng đó lâu hơn nữa, tất cả phá lên cười vang khắp phòng họp.
Và đúng như những biên tập viên hiểu cách sống của độc giả mình, chúng ta sẽ hiểu cách sống của bất kỳ người nào mà chúng ta trò chuyện. Điều tôi nói không quá cường điệu đâu. Chẳng hạn, một người nào đó hỏi bạn, Bạn đi làm bằng xe buýt có mất nhiều thời gian không?
Nó cũng làm cho người hay nói chuyện vớ vẩn thán phục bạn hơn. Bạn nghe thấy những từ mà bạn đang mong đợi, Bà Samuels sẽ gặp bạn ngay bây giờ. Hãy nghĩ về điều này.
Salina Fisher, ở San Francisco, vì đã gửi cho tôi thư cảm ơn lần thứ hai viết rằng tại sao những đứa con của cô thích hệ thống nghe nhạc; Ngày nay, hiếm khi bạn nghe thấy người ta nói cả câu trọn vẹn khi gặp một ai đó. Chẳng có gì đảm bảo cả, tôi càu nhàu khi rời đi.
Bạn đang nghe điện thoại của Loquacious. Trong hoạt động hàng ngày: Một người nào đó nói với bạn, Tôi muốn bạn gặp ông này ông nọ. Anh ấy chắc đã nhận thấy sự ngờ vực của tôi.
Thực tế, không phải Gunter là người mất tất cả trong ngày hôm đó. Mẹo nhỏ này không chỉ áp dụng với những vị khách không mong muốn. Chẳng hạn, khi bác sỹ, nha sỹ, và bác sỹ xương khớp đến tham dự hội nghị chuyên ngành, họ muốn học hỏi kiến thức từ những bác sỹ khác.
Quan điểm của chương trình này là ở chỗ nếu bạn trên ai về cấp bậc, tiếng cười thân thiện của bạn làm cho người ấy cảm thấy thoải mái với bạn và tự tin về khả năng trình độ - điều ai cũng cần để làm tốt công việc. Cháu không muốn bạn ấy nhìn thấy cháu mặc trang phục thể thao bó sát. Bác sỹ xác định đó là rách phần đĩa đệm phía trước liên quan đến mỏm sau của đĩa đệm ở giữa.
Anh nói, Chị Leil ơi, hãy cho tôi biết chị sẽ hành xử thế nào khi chị đồng ý với một ai đó. Thế còn bạn thì sao? Người bạn đời của bạn có tự hào như vậy không? Tài năng? Tinh thần? Khỏe mạnh? Thông minh? Thành đạt? Óc thẩm mỹ? Bố mẹ tuyệt vời? Để tìm câu trả lời, tôi đã yêu cầu Walter cho tôi tham dự một trong những cuộc họp hàng tháng của họ.
Cô ấy không nói một lời. Bằng cách nói, Tôi rất vui khi anh nêu lên câu hỏi đó, cô ấy rất ranh ma khi tỏ ra với tất cả mọi người rằng câu hỏi đó không hề làm cô sợ hãi. Anh đang nói đùa đấy hả, Sidney! Có phải anh muốn nói với tôi đó là một lời khen khi anh ấy gọi tôi bằng tên của cô ấy không?