Và thật ngẫu nhiên, trong khoảng thời gian đó, tôi được một vài nhân viên cũ, những người đã tự mình thành lập một công ty buôn bán trực tiếp trước đó 2 năm, mời tham gia. Cuộc sống của ông ở Vientaine rất chật vật. Điều hết sức quan trọng đối với một người chồng/vợ là phải thấu hiểu điều mà người kia cố công thực hiện ,đặc biệt là khi người này đang phải vật lộn để giải quyết vấn đè tìa chính.
Cảm giác đau đớn thật sự là điều không dễ chịu chút nào, nhưng đó lại là một phần thiết yếu của cuộc sống. Ta phải tìm xem nguyên liệu bỏ sót ấy là gì và thêm nó vào”. Một số chỉ viết ít, một số lại viết rất nhiều, còn một số khác lại cho phép những người khác viết thay mình.
Những con người hay sản phẩm có thể giải quyết rắc rối đều trở nên rất khan hiếm. Nhưng một người lầm thế nào để phát triển sự kiên trì? Tại sao nhiều người có thể vượt qua mọi khó khăn trong khi đó những người khác cứ đầu hàng khi thấy dấu hiệu nhỏ nhoi nhất của sự khó khăn? Sau khi nghe hết mọi lời buộc tội, vị tu sĩ chỉ thốt lên : “thế à?” và lại tiếp tục trầm tư trong túp lều của mình.
Tôi xin vào học và đã được chấp nhận! Nhưng tôi phải bắt đầu học lại tất cả từ năm đầu. Chúng tôi bị xem là những học sinh lớp 6 “hạ đẳng”. Không có thất bại nào được ghi lại trong biên niên sử của những con người chân thật, chỉ có những con người khiếp nhược, những người thất bại và không dám cố gắng lần nữa.
Tình cảm say mê mà ông dành cho Đảng Tamil ,cho sự thịnh vượng của người dân Tamil không có gì sánh được . Thậm chí, ngay cả lúc ăn trưa, ông cũng không có thời gian nghỉ nghơi vì công việc của ông cũng là bao gồm việc thu dọn bàn ăn cho mọi người và lau dọn. Cơ hội dù tốt cách mấy không bao giờ đem lại sự an toàn.
Đặng Tiểu Bình sinh năm 1904,ở miền nam Trung Quốc. Thật ra người ta khó có thể không làm gì, đặc biệt là trong xã hội luôn đòi hỏi chúng ta phải làm “một cái gì đó”. Người ta quan sát họ, chọ điểm họ.
Chẳng biết có phải vì tôi thất bại trong công việc không? Xem nào,bạn sẽ cảm thấy bị tổn thương . Ngay từ lúc còn rất nhỏ,7 tuổi.
Vì thế, ông bắt đầu kinh doanh quần áo tại một cửa hàng tổng hợp ở Makati vào năm 1975. “Qùa tặng của đau khổ mang đến cho chúng ta là mang ta đến gần với thượng đế hơn, dạy ta trở nên mạnh mẽ hơn khi ta yếu đuối, can đảm hơn khi ta hoảng sợ, sáng suốt hơn khi ta hỗn loạn va không nghĩ đến nó nữa một khi ta không đủ sức vững vàng nữa. Một ngày kia, ông đến hỏi ý kiến của thầy giáo về việc đi học ở nước ngoài.
Vửa làm việc, ông vừa học để hoàn tất chương trình trung học còn dang dở. Một lần nữa, ông lại bị loại, lần này vì kiến thức điện ảnh và nhiếp ảnh của ông còn kém. Mới đây, tôi được nghe nói là nó đã trở nên phổ biến đến nỗi người ta sẽ “xuất khẩu” nhân vật Ông Kia-Su sang nhiều nước trên thế giới.
Cô ấy cho tôi biết bạn gái tôi đã đến thánh đường và cầu nguyện với Chúa rằng kiếp sau, cô ấy không muốn được tái sinh để gặp tôi nữa! Tôi đã làm gì thế này? Tôi tồi tệ đến thế sao? Buổi hội thảo ấy tên: “Dám trở nên vĩ đại”. Cuối cùng,vào năm 1947,một cuộc khủng hoảng nhiên liệu khác thường đã xảy ra ở Nhật Bnar thời hậu chiến.