Nện Gái

Sung sướng với đứa bạn thân nứng lồn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Các em nhỏ nếu lỡ đọc thì không nên tự hào vì mình biết ngoáy mũi như tôi. Bởi nếu không bất bình, thì tai họa sẽ đến. - Cũng có lí, nhưng liệu cứ miễn cưỡng thế, ta có sống được qua cái nỗi khổ tinh thần này không? Cố rút từng chữ trong những cuốn sách không hề ưa thích, đặt lên đầu rồi lấy búa đóng đinh vào trong hai năm nữa để thỏa lòng người khác.

    Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau. Câu chuyện đó là của phương Tây, cách đây hàng thế kỷ và có ý nghĩa khác. Nhu cầu thẳm sâu đối với văn học trong mỗi con người vẫn luôn là một nguồn mỏ lớn chưa được khai thác, chưa có nhiều cách khai thác.

    Sao ông không tự viết lấy rồi tôi sẽ mạo danh ông. Ông anh cũng làm theo. Xin lỗi em, xin lỗi em tưởng tượng.

    Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi. Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được. Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…

    Nếu họ, những linh hồn chưa chết, thành công thì thế hệ tương lai, với cái nhìn trung thực và đầy trí tuệ, sẽ nói rằng ngay trước họ là thời kỳ quá độ lớn nhất của thế giới. Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa. Có thể lúc đó, chàng ta đang vừa trộn vữa vừa miên man với một đôi mắt thảng thốt nào đó vô tình va vào mắt giữa phố ban sớm.

    Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại. Như một chương trình diệt virus được cài đặt vận hành theo định kỳ. Lấy quần áo họ để sẵn và thêm một chiếc khăn bông xanh lá mạ.

    Dầu? Xăng? Nhớt? Chịu! Hay mồ hồi? Hay máu? Hay nước mắt? Hay chất thải? Cũng chịu! Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật. Họ so với một thằng 21 tuổi ru rú xó nhà và đưa ra kết luận nó chỉ đủ trình độ vu khống.

    Đừng lỡ nhiều là được. Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ. Bạn không muốn cãi lại.

    Nhưng thực tế đã biến tôi thành một con chim nao núng trước cành cây cong. Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ.

    Tôi biết, chỉ vì tôi trông ngứa mắt. Sống là gì nếu không có khoái cảm. Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap