Nện Gái

Chơi kiểu chó bướm lỗ lồn mướt không một cộng lông

  • #1
  • #2
  • #3
  • Gục đầu vào cánh tay và những giọt nước mắt to lớn nóng rẫy của ông phải lao xuống ngọn dốc tay với sự hoảng hốt và run sợ. Bà già hình như chột mắt, cử chỉ có vẻ khỏe mạnh và bất cần. Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình.

    Thật ra sự thể có cái gì đâu, mọi người lo quá làm khổ nhau. Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học. Những suy nghĩ chúng rất rành mạch và trôi chảy.

    Bao giờ từ trước đến nay cũng thế, cứ phải thấy thương đau tận mắt, phần lớn loài người mới chịu xót xa. Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó. Sau khi ngáp chừng ba cái trở lên.

    Cháu phải nghiêm khắc với mình và sửa ngay. Để kể hết mọi chuyện, dù không nhiều, nhưng với kiểu lan man của tôi thì chắc hết mực mất. Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo.

    Đôi má trắng nhợt ửng hồng. Các anh chị đi thi đại học bác cũng đi xem bói, vừa rồi, lại nhờ cháu đèo cô đi mua hàng mã về đốt giải tà cho chị… Còn khoảng không giữa cái bàn và trần nhà đôi khi có một vài con muỗi bay bay.

    Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta. Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế. Bạn biết đó chỉ là một cảm giác, một quan niệm truyền khẩu chung chung.

    Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm. Còn lúc này, cái cửa kính mà bước qua nó, quẹo phải là xuống cầu thang, đang đóng. Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột.

    Bạn lại nhắm mắt làm tí ngủ nữa. Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ. Được một thời gian lại lẻn sang quán nước cạnh nhà hút.

    Bạn dường có hai con đường trước mặt: Học tiếp đại học và đi bên nghệ thuật. Nhưng bạn muốn xin lỗi trước cho sự ngộ nhận và quảng cáo láo làm mất thời gian độc giả dành cho những cái hay ho khác nếu tác phẩm dở. Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học.

    Họ chắc sẽ không chịu thua thiệt nghệ sỹ về những mặt mà họ vốn coi thường. Tôi và thằng em lại về. Công tắc ở đâu để mẹ tắt cho.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap