Ông lại khuyến khích cho ông chủ nói. Tôi ra tận cửa, đón ông, vô cùng niềm nở. Đó là phương pháp của nhà diễn thuyết Lowell Thomas.
Mà hết thảy công trình đó chỉ có mục đích làm cho khán giả say mê và thì giờ chóng qua. Tối, nó ngủ trên một gác thượng ghê tởm, sát mái nhà, cùng với bọn du côn cặn bã của thành Luân Đôn. Carley nói: "Muốn xét độ lượng của ai chỉ cần xem cách xử sự của người đó với kẻ dưới".
Vụ đó lằng nhằng như vậy và viên xếp phòng kế toán tính kiện khách hàng thì may sao, chuyện tới tai ông chủ. Tất cả chúng ta đều muốn diễn thuyết khi có người chăm chú nghe ta. Đã lâu rồi, một cậu bé Hòa Lan tới di trú nước Mỹ.
Kết quả ra sao? Bà khoe nhiều lần với bạn bè rằng: "Nhờ lòng âu yếm của nhà tôi mà đời tôi là một chuỗi dài hạnh phúc". Tại sao? Vì một số đông khách hàng khác cũng giao hàng cho chúng tôi vào lúc đó. "Giữ thể diện cho người" Mấy năm trước, Công ty Điện khí ở Nữu Ước gặp một việc khó giải quyết: làm sao cho Charles Steinmetz chịu bỏ chức chủ sở đi được.
Làm được như vậy, thì người trong bốn bể sẽ là bạn của ta. Người bán hàng làm bộ coi đứa bé như một người quan trọng, hỏi: "Cậu muốn mua chi?". - Thầy đưa tôi một cục phấn.
Chúng tôi tiếp tục nói chuyện trong một lúc. Đứa nhỏ lại còn có tật đái dầm. Tôi nói rõ: không phải là vụ ám sát ông mà là cuộc hôn nhân của ông.
Nhưng thiệt là vô tâm, tôi đã nói lộn rằng tôi đã viếng nhà cô ở Concord tại miền New Hampshire! Nếu tôi chỉ nói một lần thì cũng không sao! Than ôi! Tôi nói tới hai lần. Ông cùng viên đại lý tại miền đó, đi thăm một khu có nhiều người Hòa Lan làm chủ trại. Một tuần sau, áo đó quả nhiên hết thôi, và từ đó tôi hoàn toàn tín nhiệm cửa hàng đó".
Hễ có cơ hội thì phải thực hành ngay những quy tắc học được. Vài cô mụ đó bị bắt, nhưng nhờ vận động với vài nhà chính trị, họ chỉ bị phạt một số tiền nhỏ thôi. Mỗi năm một lần, tôi mướn một phòng khiêu vũ tại một khách sạn lớn ở Nữu Ước để diễn thuyết.
Bọn trẻ vội vàng làm theo ý tôi. Rồi một đêm, ông nảy ra một ý. Lần đầu tiên trong đời tôi, tôi tự buộc tội tôi - mà thú vị chứ! Tôi tiếp: - Đáng lẽ tôi phải có ý tứ một chút.
Ông nhất định từ đó không chống lại ý kiến người khác nữa. Mặc dầu vậy, ông ấy cũng như bạn và tôi, cảm động trước những lời khen tầm thường nhất. Phương pháp đó mới đầu trái hẳn với bẩm tính của ông, vậy mà tập luyện lâu thành thói quen.