Bạn thấy đấy, tôi luôn nắm lấy mọi cơ hội để rèn luyện kỹ năng nói của mình phải không? Mục tiêu của tôi ư? Nhất định phải trở thành một phát thanh viên giỏi! Vì thế tôi thường tự nhủ phải học tập ở Ted Williams tính quyết tâm, thấy việc gì cần làm thì làm đến cùng. Cuộc đàm phán của Herb thành công! Thật không thể ngờ một cậu học trò mười ba tuổi lại có thể lập luận đến thế! Thầy Cohen vừa lau mồ hôi trán vừa gật đầu đồng ý quên đi mọi việc. Tôi nghĩ cách hỏi này không có gì là sai cả.
Nhờ vậy mà phong cách hài hước của Bob rất đa dạng và phong phú. Chỉ cần nhấn nút lần nữa là tôi có thể xử trảm anh ta. Và Joe đã trả lời hết sức chân thật, khiến mọi người đều bất ngờ.
Mặt trời chiếu những tia nắng chói loáng đẹp vô cùng, phủ tràn trên mặt kính. Một bài diễn thuyết thành công sẽ góp phần không nhỏ cho sự thành công của bạn. Người khác lại nói ông ta sẽ tới ngay trường đua ngựa để lấy trộm những thông tin mật và sẽ có khối tiền.
Nhưng ngay sau đó, họ lại nghe vài lời tự giới thiệu của tôi. Vì tự nhiên, nên nó có thể trở thành một phương pháp cực kỳ hiệu quả. Hay khủng khiếp hơn là sẽ bị thu hồi giấy phép rồi dẹp luôn.
Đừng chê bai, hạ thấp người khác. Bởi nói về cha tôi sẽ có vô số chuyện để kể. Còn bây giờ thì: Đừng ngủ gục! Đừng ngủ gục! Tôi cứ gật gù ngó đi ngó lại cái đồng hồ xem đã tới 9 giờ 30 chưa.
Vòng đua thứ ba diễn ra không có gì thay đổi. Một cảm giác tội lỗi thoáng qua trong đầu tôi. Sau đó, Herb ghi thêm đòn quyết định: Thưa thầy, chúng em bị đuổi học, nhưng thầy sẽ chịu ảnh hưởng đấy ạ!.
Một buổi sáng đẹp trời, như thường lệ, vừa nhác thấy Jim là anh chàng hồ hởi: Jim, khỏe không? Cơn bão tuyết không phải do chúng tôi gây ra. Tôi thi hành nhiệm vụ của mình trong hai mươi phút, mời Sergio lên hát và ngồi yêu cho đến giờ ra về.
Bốn người đầu đều nói rất hay, nhất là vị giáo sĩ người Do Thái của Bob. Điều quan trọng là phải tìm tòi và phát huy một phong cách nói cho riêng mình. Và từ đấy trở đi, tôi không bao giờ thấy căng thẳng khi phát thanh trên radio nữa.
Bạn không cần phải đứng thẳng như chiến sĩ đang duyệt binh trên thao trường. Ở nơi công cộng, bạn nên nhớ rằng không phải ai cũng là một chuyên gia hiểu biết, vì vậy chớ đưa ra những vấn đề ra vẻ trí thức cao siêu hay đòi hỏi người đối diện phải trả lời rốt ráo, khoa học. Bạn sẽ làm gì? Đứng nhìn vì không có đủ tiền hay là tích cực ủng hộ đây?
Bạn có đoán được tôi làm gì không? Tôi nói với khán giả rằng tôi quá hồi hộp, rằng tôi đã làm phát thanh viên trên radio ba năm nay, nhưng đây là lần đầu xuất hiện trên truyền hình… Và cả việc ai đó ấn tôi ngồi vào cái ghế quay này nữa. Nếu làm như vậy, ngay tức khắc khán giả sẽ biết rằng tôi đang nói thật. Họ đến để bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với sự ra đi của một người đáng mến.