“Giáo dục bắt buộc” trong các trường tiểu học và phổ thông không cho phép thực hiện một số điều mà bạn sắp đọc sau đây (mặc dù một vài cơ sở giáo dục tiên tiến cũng đã áp dụng các phương pháp sáng tạo và cởi mở hơn). Giống như phương pháp RomanRoom, bảng này được khắc sâu trong tâm trí của bạn. Hãy hình dung ra đồ vật đầu tiên bạn nhìn thấy và nói thật to tên đồ vật đó.
Điều này cũng hay xảy ra với những đồ vật nhỏ bé như chiếc bút chúng ta đang cầm, chiếc lược, kính cận,… Vấn đề chính mà bạn muốn truyền đạt là gì? Đưa ra 3-4 ý chính giúp bạn đạt được mục đích của bài thuyết trinh/bài giảng và tạo ấn tượng mà bạn muốn. Hầu như mỗi lần đặt cuốn sách xuống chúng ta đều không chú ý đến việc này.
Mười lăm phút sau sẽ là: “Tôi mà không tìm thấy chìa khóa thì tôi sẽ giết ai đó…” Cuối cùng khi đã vào được xe, anh ta bị kích động mạnh. Vào một ngày, họ ngạc nhiên khi cô con gái của mình kết thúc một cuộc gọi khi “chỉ” mới được 20 phút. Dịch vụ cứu hộ của chúng ta có một đặc điểm riêng biệt khiến chúng tôi khác hẳn với các hệ thống máy tính – đó là khả năng tưởng tượng.
Năm 1973, Tiến sĩ A. Hãy tưởng tượng một thám tử mà lại không nhận thấy chiếc xe hơi đỗ trước mặt mang biển số giả với phông chữ đáng ngờ, hay kẻ tình nghi đó có gót giày cao hơn bình thường. Đây chính là thiếu sót của tôi trong lĩnh vực này.
Kỹ thuật nhớ tên nổi tiếng và phổ biến nhất dựa trên sự liên kết liên tưởng giữa tên một người và vẻ bề ngoài của người đó. Như đã phân tích ở trên – số 91 có thể là bed (giường) hoặc là bad (xấu). Như chúng ta đã nói, “Phobia” là nỗi sợ hãi.
Chúng ta phải hình dung lại các đồ vật thật rõ ràng, sắc nét. Eran Katz là học giả, diễn giả người Israel, lập kỉ lục Guiness thế giới về khả năng “nhớ”. Chúng ta có một cuộc gặp sau đó tại một quán bar, khi đi về phía thang máy, cửa mở và chúng ta vô cùng ngạc nhiên:
Nhưng số 50 này cũng phải đảo ngược lại, trước tiên là số 0… 04327, tiếp đó là 5… 504327. Ngọn núi này dường như cách xa mười dặm… Ý nghĩ đầu tiên của chúng ta là “Không thể nào! Chúng ta còn phải đi bộ từ đây đến đó ư? Không thể tưởng tượng nổi!” Tuy nhiên, chúng ta vẫn tiếp tục đi cho đến khi đến được nơi đó. (“Chúng ta hãy nghĩ xem chú chó đã làm gì với chiếc máy tính? Đúng rồi! Mua một ngôi nhà!”)
Nó đáng lo ngại hơn nhiều. Sau khi đã ở trên ngọn sóng trong một khoảng thời gian nhất định, bạn có thể “ngã” vì những lý do nằm ngoài tầm kiểm soát của bạn (một người bạn ghé thăm, hoặc điện thoại reo…). Món quà đặc biệt mà nó mua tặng bạn bè khi trở về nhà là gì? Một con rô-bốt (technician) được trang trí những viên đã xanh (blue stones).
Và họ làm điều này thông qua diễn xuất. Vì sao vậy? Đơn giản vì hầu hết mọi người đều chưa thật sự chú ý tới những logo này. Nếu tất cả những hình ảnh chúng ta nhìn thấy đều nhạt nhẽo thì sự liên kết đó không hiệu quả.
Tôi đã thực hiện trò này trong các bài giảng và nhận được rất nhiều phản ứng thú vị: Vậy thì chúng ta nên cố gắng tìm một từ đồng nghĩa hay tương đương trong tiếng Anh. Nhân viên hỗ trợ tổng đài: “Số điện thoại mà quý vị vừa hỏi là…”