Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều. Thấy quen quen mà không biết từng ôm ấp ngần ấy năm trời. Một người đàn bà không đẹp mà đẹp.
Bà già hình như chột mắt, cử chỉ có vẻ khỏe mạnh và bất cần. Tôi nhớ lại một số kỷ niệm nơi vườn thú này. Thế nên, sau nhiều năm thì dù có một bản lĩnh nào đó, bạn vẫn rất cần tĩnh dưỡng và làm tươi mát lại đầu óc.
Và cuộc đấu tranh hiện tại của bạn là với chính những người thân. Và anh đã đủ dũng cảm để nói rằng: Anh yêu em. Còn bao nhiêu cái để khám phá.
Cũng may chị có nhiều bạn, tôi cũng gặp vài người, bạn tốt. Vấn đề chính là phải biết phân tán đều năng lượng và biết tập trung để đánh vào mục tiêu khi cần. Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu.
Tôi chìa tờ đơn trước mặt cô ta: Cô xem hộ em. Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy. Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi.
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ. Ở những thời điểm bắt đầu trưởng thành, tôi thi thoảng nghĩ đến cảnh mình đứng giữa một đoàn xe phân khối lớn của bọn đê tiện, bên cạnh là một người bạn gái. Chúng nhan nhản và đầy bon chen.
Nhưng đành phải nhả ra. Trong định kiến về trách nhiệm, trong hưởng lạc vô độ. Ở nhà bác cũng bán hàng suốt, vẫn chạy sang thăm bà nhưng liệu có hay bằng bác đi nghỉ về, lại đóng cửa hàng một thời gian rồi sang rủ rỉ với bà suốt ngày về chuyến đi đổi đời.
Vẫn đang chỉ là kinh doanh chộp giật. Dẫu không phải không có lúc buồn. Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn.
Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc. Cái đó phải tự do chứ ạ. Lúc nãy chị út gọi bạn dậy, giật giật chăn, không ăn thua.
Cứ như người từ trên giời rơi xuống. Và chưa thấy phải thay đổi. Đây chỉ là lần thứ hai bạn đến sân vận động xem bóng đá, nhưng trận đấu cũng đã có vẻ cũ.