Nện Gái

Nắc banh háng má ghẻ bầu bí

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bà Druckenbrod tiến hẳn ra ngoài cửa, vẻ mặt dễ chịu hơn. Tôi đã nhận lỗi của tôi ở trên máy truyền thanh rồi, nhưng tôi muốn thưa riêng với bà rằng tôi ân hận về lỗi đó lắm". Những bực vĩ nhân không phí thì giờ tự đắc, khoe những thành công của mình.

    Người kia ngạc nhiên: "Không, tôi không hay đấy". Hãy trốn nó như trốn rắn hổ, hoặc trốn động đất vậy. Mười một ngày sau, ông đau phổi mà chết tại một nhà ga.

    Vả lại trông thấy những lầm lỡ, khó chịu lắm". Bà la lên: "Cháu ruột! Phải, cái thứ cháu nó chỉ mong già này chết để chiếm xe hơi của già? Không khi nào già để xe Packard này về tay chúng nó đâu!". Không phải anh ấy diễn kịch đâu.

    Và, tức thì, không kịp nghĩ ngợi gì hết, tôi đã thấy tôi ngồi vào hội, lần đó là lần thứ nhất trong đời tôi. Những cuộc gây lộn đó làm cho tính tình hóa ra khó chịu và làm mất sự tự chủ đi. Trong công việc đó, đã có nhiều sự lạm dụng, nhiều sự đồi bại.

    Đó là lỗi đầu tiên của hãng. Như vậy mới có danh và có quyền được. Tuần trước, đọc qua một tạp chí, tôi thấy một bài phỏng vấn kép hát bóng Eddie Cantor.

    Ông Roosevelt nói: "Trước hết, họ được cơ hội tiến cử một đảng viên lão luyện của họ, cho đảng họ thêm vây cánh trong chánh phủ. Đã học thì phải hành. Rồi nó lại bận bi-gia-ma như người lớn.

    Nếu họ lầm lẫn thì là một cơ hội cho họ tự cải. Anh không ra lệnh cho các em đâu, không muốn quấy rầy các em đâu. Bây giờ, gặp người coi thang máy, người giữ cửa, người bán giấy xe, gặp ai tôi cũng chào hoặc mỉm cười.

    Charles Schwab mà trên kia tôi đã kể chuyện, nói rằng nụ cười của ông ta đáng giá một triệu đồng. Và nếu vợ sung sướng thì đáp lại, chồng cũng đáp lại được vợ làm sung sướng". Nên nghe lời khuyên tài tình sau này của một người đàn bà: "Muốn được người chú ý tới, trước hết phải biết chú ý tới người".

    Cách đây mấy tuần, bà đã nghe tôi diễn thuyết trong máy truyền thanh về cô Louisa May Alcott và trong cuộc diễn thuyết đó, tôi đã lầm lỡ không thể tha thứ được: tôi đã nói cô ấy sanh trưởng tại Concord, miền New Hampshire. Cái ảo thuật của lời khen đó có nên dùng trong gia đình không? Tôi tưởng không có nơi nào người ta cần dùng nó - mà cũng xao nhãng nó - bằng trong gia đình. Tôi cho chiến tranh là một canh bạc, và những người cao nhất cũng có khi thua".

    Tôi không cần phải thưa với ông rằng ông không chịu trách nhiệm gì về những lời chỉ bảo của ông hết. Rồi thì sẽ cho bà ta một bài học đích đáng. Một chi phiếu một triệu mỹ kim! Tôi nói với ông rằng tôi chưa từng biết người nào ký một chi phiếu khổng lồ như vậy và tôi muốn kể lại cho những hướng đạo sinh của tôi rằng chính mắt tôi đã thấy một chi phiếu một triệu đồng! Ông vui vẻ đưa tôi coi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap