Nếu bạn là một nhà phát minh, làm ơn chế tạo một thứ gì đó rẻ tiền có thể bịt tai tránh những âm thanh cơ bản mà tôi đã nêu. Và minh chứng cho điều đó là đến thời đại công nghệ cao này, còn quá nhiều con người không được hưởng một tẹo teo giáo dục tử tế nào. Ông anh bảo chắc là một loại gạch chịu lửa.
Khoảng cách từ đó đến chỗ bạn chừng 4,5 mét và bạn sẽ kịp tẩu tán tang vật. Là oang oang toàn thứ mình không biết. Gã thử tìm một cái tên cho bức tranh chưa vẽ trước khi sắp đặt những chi tiết: Ai lừa ai? Thông minh và đần độn? Thực ảo? Cũ quá rồi! Gã cảm giác như bức tranh đã được ai đó vẽ.
Bạn muốn về nhà viết quá. Tôi như một con thú bị bầy đàn xua đuổi vì không ăn thịt. Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia.
Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ. Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra. Bình xăng vẫn còn một nửa, tha hồ mà đi.
Trong công viên thì toàn ma cô. Nhưng không bảo được cái đầu nó nghỉ. Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất.
Bên mép hắn có một miếng băng gạc trắng. Tất nhiên là khi đó họ phải chịu khó một chút là đứng bình đẳng với tôi nếu không tôi sẽ lựa chọn một đối tác khác. (So với phần đông, chú còn là một ông chú tốt bụng và nhiệt tình nữa kia).
Nhưng chưa viết nốt đoạn đời này thì chưa thấy tạm trọn vẹn để sẵn sàng chờ cơn gì đó của họ. Mặc dù những cơn đau càng ngày càng ra sức ngăn cản chúng. Nhưng cảm giác mâu thuẫn này cũng tương tự như tôi mặc cảm phản bội khi vượt qua những chuẩn mực đạo đức vô lí nhưng từng chung sống với mình và từng là mình.
Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá. Bạn lại muốn lưu lại. Mà phần lớn vì bạn mất tự do.
Ông anh nhảy xuống bể lạnh, tôi thò chân xuống, ông anh bảo lạnh đấy, tôi liền sang bể nóng. Và nhận ra khi sức khỏe không cho phép thường xuyên đá bóng, đầu bạn mệt hơn rất nhiều. Cô nàng tha hồ mà xuýt xoa.
Xin lỗi những ký ức còn bị giam trong não. Hy vọng có thể hâm nóng lại. Bạn không đi trên mây bởi thế giới của những ý tưởng cũng rất đắt hàng.