"Tôi quê quán ở Texas, đến Nữu Ước với 20. Rồi một hôm, bà Loftin khuyên tôi một lời mà tôi hết ưu uất, lo buồn và từ đó, kẻ thù của tôi thành bạn thân của tôi. Rồi tôi tự nhủ: "Phải thôi ngay đi! Không được ưu tư nữa.
Housman, giáo sư ở Đại học đường Cambridge, một trong những nhà sư phạm nổi danh nhất thời ông. Một đêm, chúng tôi nghỉ trêm một nơi cao hơn bờ biển 2. Riêng tôi luôn luôn cho họ phương thuốc đầu tiên này: "Nếu ông không muốn làm việc thì đừng tự bắt buộc phải làm nó".
Bạn ngó chung quanh sẽ thấy biết bao nhiêu công việc chưa có đủ người làm. Nhờ cháu, tôi tìm được giải pháp cho tình thế bi thảm đó. Cả máy móc chiếc xe hơi chúng ta dùng cũng là một bí mật nữa.
Được lắm, như vậy mới phải là người lớn. Tôi giữ chiếc còi ấy làm kỷ niệm để nhớ một người đã biết coi rẻ những chuyện lặt vặt. Sự lo lắng về mất ngủ làm hại bạn nhiều hơn là chứng mất ngủ.
Ông thường ăn ngủ, ngay trong phòng thí nghiệm để có thể làm việc 18 giờ một ngày, nhưng ông không thấy mệt chút nào hết. Chúa đặt tôi trên đám cỏ xanh. Bạn tưởng tượng được cả những cái vô lý, lố bịch nhất và phóng đại cả những lỗi lầm cực nhỏ.
Anh nói với tôi rằng sự thử thách này đã cho anh thấy một điều cực kỳ quan trọng: khi bạn có nước ngọt để uống, đủ thức ăn để đầy dạ dầy; bạn không có quyền ta thán nữa. Chúng tôi có ba đứa con. Một cách thần hiệu để giải quyết những vấn đề rắc rối
Nhưng y không nói tiếng Anh. Bạn và tôi, chúng ta thường thấy một vật gần như trống rỗng; bóng đèn điện. Trách chi hết thảy chúng ta dù sang hèn, giàu nghèo, đều phải phàn nàn rằng chính những kẻ điên mới là hạng người sung sướng trên đời!
"Ít lâu sau khi sung vào đội canh phòng bờ biển, tôi bị đưa tới một nơi nguy hiểm nhất trên bờ Đại Tây dương. Tôi muốn kể ra đây một bức thư của ông Georrge Rona, hiện ở tỉnh Upsala, thuộc Thuỵ Điển. Cho nên người thiệt có đạo tâm, không bao giờ tuyệt vọng hẳn, tâm hồn lâng lâng, bình tĩnh sẳn sàng đối phó với bổn phận thường nhật".
Người này thụt két lấy tiền đầu cơ. Nếu hoàn toàn thiếu nó, tinh thần tất sụp đổ". ) Qui tắc đắc nhân tâm gồm trong câu "kỉ sở bất dục vật thi ư nhân", mà tất cả triết gia thời thượng cổ từ Thích Ca, Khổng Tử, Ki Tô.
Vì ốm đau hoài, bà Eddy sớm nghĩ tới khoa "chữa tinh thần". Suốt một trăm hải lý ở chung quanh không có một sinh vật nào hết. Sáng dậy tôi có quyết: "Nắm lấy ngày hôm nay" để tận hưởng 24 giờ đó không?